thánh vịnh
132:1 Lạy Đức Giê-hô-va, xin nhớ đến Đa-vít cùng mọi sự gian khổ người:
132:2 Người thề cùng Đức Giê-hô-va, Và khấn nguyện cùng Đức Chúa Trời quyền năng của Gia-cốp;
132:3 Chắc chắn tôi sẽ không vào đền tạm của nhà tôi, Cũng không lên
giường của tôi;
132:4 Ta sẽ không cho mắt ta ngủ, Mí mắt ta không ngủ được,
132:5 Cho đến khi tôi tìm được một nơi cho Đức Giê-hô-va, Một nơi ở của Đức Chúa Trời quyền năng
của Gia-cốp.
132:6 Kìa, tại Ép-ra-ta, chúng tôi có nghe nói về nó; Chúng tôi đã tìm thấy nó trong cánh đồng rừng.
132:7 Chúng tôi sẽ vào trong đền tạm của Ngài, Chúng tôi sẽ thờ lạy dưới bệ chơn Ngài.
132:8 Hỡi Đức Giê-hô-va, hãy chổi dậy, vào nơi yên nghỉ của Ngài; ngươi, và hòm sức mạnh của ngươi.
132:9 Nguyện các thầy tế lễ Chúa được mặc lấy sự công bình; và hãy để các vị thánh của bạn hét lên
cho niềm vui.
132:10 Vì cớ Ða-vít, kẻ tôi tớ Chúa, chớ xây bỏ mặt đấng chịu xức dầu của Chúa.
132:11 Đức Giê-hô-va đã thành thật thề với Đa-vít; anh ta sẽ không quay lưng lại với nó; Của
hoa trái của cơ thể ngươi, tôi sẽ đặt trên ngai vàng của ngươi.
132:12 Nếu con cái ngươi giữ giao ước và lời chứng của ta rằng ta sẽ
dạy cho họ, con cái của họ cũng sẽ ngồi trên ngai vàng của bạn mãi mãi.
132:13 Vì Đức Giê-hô-va đã chọn Si-ôn; anh ấy đã mong muốn nó làm nơi ở của mình.
132:14 Nầy là nơi an nghỉ đời đời của tôi: Tôi sẽ ở tại đây; vì tôi đã mong muốn nó.
132:15 Ta sẽ ban phước dư dật cho sự chu cấp của nàng: Ta sẽ làm no đủ cho người nghèo khó của nàng
bánh mỳ.
132:16 Ta cũng sẽ mặc lấy sự cứu rỗi cho các thầy tế lễ của nó;
hét to vì sung sướng.
132:17 Tại đó, ta sẽ làm cho sừng của Đa-vít trổ chồi: Ta đã lập một ngọn đèn cho
của tôi được xức dầu.
132:18 Kẻ thù của anh ta, tôi sẽ mặc lấy sự xấu hổ: nhưng vương miện của anh ta sẽ
Hưng thịnh.