tục ngữ 14:1 Người đàn bà khôn xây nhà mình, còn kẻ ngu dại phá đi với bàn tay của cô ấy. 14:2 Người nào đi theo sự ngay thẳng kính sợ Đức Giê-hô-va; kẻ gian tà trong đường lối của nó khinh thường nó. 14:3 Trong miệng kẻ ngu muội có một cây roi kiêu ngạo: Nhưng môi người khôn ngoan sẽ bảo tồn chúng. 14:4 Nơi nào không có bò, thì máng sạch sẽ; sức mạnh của con bò. 14:5 Nhân chứng trung thành không nói dối; Còn kẻ chứng gian sẽ nói dối. 14:6 Kẻ nhạo báng tìm kiếm sự khôn ngoan mà không thấy: nhưng sự hiểu biết thì dễ anh ấy hiểu. 14:7 Hãy lui ra khỏi mặt một kẻ dại dột, khi ngươi không nhận biết nơi người đôi môi tri thức. 14:8 Sự khôn ngoan của người khôn ngoan là hiểu biết đường lối mình; kẻ ngu là lừa dối. 14:9 Kẻ ngu dại nhạo báng tội lỗi: Song người công bình được ơn. 14:10 Lòng biết cay đắng mình; và một người lạ thì không xen vào niềm vui của anh. 14:11 Nhà kẻ ác sẽ bị phá đổ: Nhưng đền tạm của Đức Chúa Trời ngay thẳng sẽ hưng thịnh. 14:12 Có một con đường dường như đúng cho một người, nhưng cuối cùng của nó là những cách chết. 14:13 Dù cười trong lòng cũng buồn rầu; và cái kết của sự vui vẻ đó là sự nặng nề. 14:14 Lòng kẻ bội nghịch sẽ đầy dẫy đường lối mình; người đàn ông sẽ được hài lòng từ chính mình. 14:15 Kẻ khờ khạo tin mọi lời nói; đang đi. 14:16 Người khôn ngoan sợ hãi, và lánh khỏi điều ác; tự tin. 14:17 Kẻ vội nóng giận làm điều dại dột; ghét. 14:18 Kẻ ngu xuẩn thừa hưởng sự điên rồ: Còn người khôn ngoan được đội mão tri thức. 14:19 Kẻ dữ cúi mình trước mặt người lành; và kẻ ác ở cổng của đúng đắn. 14:20 Người nghèo bị láng giềng ghét bỏ; nhưng người giàu có nhiều bạn. 14:21 Kẻ nào khinh dể kẻ lân cận mình thì phạm tội; nghèo, hạnh phúc là anh. 14:22 Kẻ mưu ác há chẳng phạm tội sao? nhưng lòng thương xót và sự thật sẽ dành cho họ mà nghĩ ra tốt. 14:23 Mọi sự lao nhọc đều có ích lợi; nhưng lời nói của môi chỉ hướng đến bần cùng. 14:24 Vương miện của người khôn ngoan là sự giàu có của họ: Nhưng sự điên rồ của kẻ ngu xuẩn là điên rồ. 14:25 Nhân chứng chân thật giải cứu các linh hồn: Còn chứng gian dối nói dối. 14:26 Trong sự kính sợ Đức Giê-hô-va có sự tin cậy mạnh mẽ: và con cháu người sẽ có nơi nương thân. 14:27 Sự kính sợ Đức Giê-hô-va vốn một nguồn sự sống, Để thoát khỏi cạm bẫy của cái chết. 14:28 Dân chúng đông đúc là vinh quang của vua: còn thiếu dân mọi người là sự hủy diệt của hoàng tử. 14:29 Người chậm giận là người thông sáng, còn kẻ hấp tấp của tinh thần nâng cao sự điên rồ. 14:30 Một trái tim lành mạnh là sự sống của xác thịt: nhưng ghen tị với sự mục nát của xương. 14:31 Kẻ hà hiếp người nghèo là sỉ nhục Đấng Tạo Hóa mình: còn ai tôn trọng anh ấy thương xót người nghèo. 14:32 Kẻ ác bị sự gian ác mình đuổi đi; nhưng người công bình có hy vọng trong cái chết của mình. 14:33 Sự khôn ngoan ở trong lòng người thông sáng; đó là ở giữa những kẻ ngốc được biết đến. 14:34 Sự công bình tôn cao một quốc gia; Còn tội lỗi là sự sỉ nhục cho mọi dân tộc. 14:35 Vua ban ân huệ cho kẻ đầy tớ khôn ngoan, Nhưng cơn thịnh nộ của vua thì nghịch cùng người điều đó gây ra sự xấu hổ.