Ma-thi-ơ
13:1 Cùng ngày ấy, Đức Chúa Jêsus ra khỏi nhà, ngồi bên mé biển.
13:2 Dân chúng nhóm lại bên Ngài rất đông, đến nỗi Ngài đi
vào một con tàu và ngồi; và toàn thể đám đông đứng trên bờ.
13:3 Người dùng dụ ngôn mà nói với họ nhiều điều rằng: Đây là người gieo giống.
đi gieo giống;
13:4 Khi gieo, có hạt rơi dọc đường, chim bay đến
và ngấu nghiến chúng:
13:5 Một số rơi nhằm chỗ sỏi đá, ít đất lấp;
tức khắc chúng mọc lên, vì không có lòng đất sâu:
13:6 Khi mặt trời mọc, chúng bị cháy sém; và bởi vì họ không có
gốc, chúng khô héo đi.
13:7 Có kẻ rơi vào bụi gai; gai mọc lên làm chúng nghẹt thở:
13:8 Còn một số khác rơi nhằm đất tốt, sinh hoa kết quả, có hạt
gấp trăm, gấp sáu chục, gấp ba chục.
13:9 Ai có tai để nghe, hãy nghe.
13:10 Môn đồ bèn đến thưa cùng Ngài rằng: Thầy phán cùng họ sao?
trong dụ ngôn?
13:11 Ngài đáp rằng: Vì đã cho các ngươi biết
mầu nhiệm Nước Trời, nhưng họ không được ban cho.
13:12 Vì ai đã có thì được cho thêm, và sẽ có thêm
dư dật: còn ai không có, thì sẽ bị cất luôn
mà anh ta có.
13:13 Vậy nên, ta dùng dụ ngôn mà phán cùng họ; Và
nghe mà không nghe, không hiểu.
13:14 Và trong họ được ứng nghiệm lời tiên tri của Ê-sai rằng: Nhờ nghe
các ngươi sẽ nghe, và sẽ không hiểu; và xem các ngươi sẽ thấy, và
sẽ không nhận thức được:
13:15 Vì lòng dân nầy đã chai đá, Tai chúng đã điếc
họ đã nghe và đã nhắm mắt lại; kẻo bất cứ lúc nào họ nên
nhìn bằng mắt và nghe bằng tai, và nên hiểu bằng
trái tim của họ, và nên được chuyển đổi, và tôi sẽ chữa lành cho họ.
13:16 Nhưng phước thay cho mắt các ngươi vì thấy được; phước cho tai các ngươi vì nghe được.
13:17 Vì quả thật, ta nói cùng các ngươi, có nhiều nhà tiên tri và người công bình đã
muốn thấy những điều mình thấy mà chưa thấy; và để
hãy nghe những điều mình đã nghe và chưa được nghe.
13:18 Vậy, hãy nghe ngụ ngôn người gieo giống.
13:19 Khi có kẻ nào nghe đạo nước thiên đàng mà không hiểu,
thì ma quỷ đến cướp đi những gì đã gieo vào lòng mình
trái tim. Đây là anh ta đã nhận được hạt giống bên đường.
13:20 Còn kẻ đã gieo giống nơi sỏi đá, ấy là kẻ đã
nghe lời, thì vui mừng đón nhận;
13:21 Dầu vậy, nó không đâm rễ trong mình, mà chỉ tạm thời: vì khi
hoạn nạn hay bắt bớ phát sinh vì lời nói, dần dần anh ta là
bị xúc phạm.
13:22 Kẻ được gieo vào bụi gai, ấy là kẻ nghe lời;
và sự quan tâm đến thế giới này, và sự lừa dối của sự giàu có, bóp nghẹt
lời nói, và anh ta trở nên không kết quả.
13:23 Song kẻ được gieo vào đất tốt, ấy là kẻ nghe lời
từ, và hiểu nó; cũng sinh hoa trái và mang lại
ra, một số gấp trăm, một số gấp sáu mươi, một số gấp ba mươi.
13:24 Người lại kể cho họ nghe dụ ngôn khác rằng: Nước trời ở
được ví như một người gieo giống tốt trong ruộng của mình:
13:25 Song trong khi người ta ngủ, thì kẻ thù đến gieo cỏ lùng vào lúa mì,
đã đi con đường của mình.
13:26 Nhưng khi lưỡi đã mọc lên và đơm hoa kết trái, thì xuất hiện
cỏ lùng cũng vậy.
13:27 Các đầy tớ của chủ nhà đến thưa cùng người rằng: Thưa ông, có phải
bạn không gieo hạt giống tốt trong lĩnh vực của bạn? từ đâu mà nó có cỏ dại?
13:28 Người đáp rằng: Kẻ thù đã làm việc nầy. Những người hầu nói với anh ta,
Sau đó, bạn có muốn chúng tôi đi và thu thập chúng không?
13:29 Song người đáp rằng: Không; kẻo khi các ngươi nhổ cỏ, các ngươi cũng nhổ luôn
lúa mì với họ.
13:30 Hãy để cả hai cùng lớn lên cho đến mùa gặt: đến mùa gặt ta
sẽ nói với thợ gặt rằng: Trước hết các ngươi hãy gom cỏ lùng lại và buộc
chúng thành từng bó để đốt chúng: nhưng hãy thu lúa mì vào kho của tôi.
13:31 Người lại kể cho họ nghe dụ ngôn khác rằng: Nước trời ở
như một hạt cải người nọ lấy đem gieo vào
cánh đồng:
13:32 Hạt nào nhỏ nhất trong các loại hạt, nhưng khi đã lớn lên,
lớn nhất trong các loại thảo mộc, và trở thành một cái cây, đến nỗi các loài chim trời
đến và nghỉ trong các chi nhánh của họ.
13:33 Người lại kể cho họ nghe dụ ngôn khác; Vương quốc thiên đàng giống như
men mà một người đàn bà lấy giấu trong ba đấu bột, cho đến ngày
toàn bộ đã được lên men.
13:34 Đức Giê-su dùng dụ ngôn mà nói những điều ấy với đám đông; và không có
một dụ ngôn ông không nói với họ:
13:35 Để được ứng nghiệm lời đấng tiên tri đã nói rằng: Ta
sẽ mở miệng kể chuyện ngụ ngôn; Tôi sẽ thốt ra những điều đã được giữ
bí mật từ nền tảng của thế giới.
13:36 Đoạn, Đức Chúa Jêsus cho dân chúng lui, trở vào nhà;
môn đệ đến thưa Người rằng: Xin Thầy giảng cho chúng tôi dụ ngôn
cỏ lùng ngoài đồng.
13:37 Ngài đáp rằng: Kẻ gieo giống tốt, ấy là Con
của đàn ông;
13:38 Cánh đồng là thế giới; hạt giống tốt là con cái của vương quốc;
còn cỏ lùng là con cái ma quỷ;
13:39 Kẻ thù đã gieo chúng là ma quỷ; thu hoạch là kết thúc của
thế giới; và thợ gặt là các thiên thần.
13:40 Vậy, người ta gom cỏ lùng lại và đốt trong lửa; nó cũng vậy
ở tận cùng của thế giới này.
13:41 Con người sẽ sai các thiên sứ của Ngài nhóm lại từ
vương quốc của mình tất cả những điều xúc phạm, và họ làm điều gian ác;
13:42 Và sẽ ném chúng vào lò lửa: sẽ có than khóc và
nghiến răng.
13:43 Sau đó, người công chính sẽ tỏa sáng như mặt trời trong vương quốc của họ
Bố. Ai có tai mà nghe, hãy nghe.
13:44 Lại nữa, nước thiên đàng giống như kho tàng chôn giấu trong ruộng; các
mà khi một người đàn ông đã tìm thấy, anh ta giấu, và vì niềm vui của nó đi và
bán tất cả những gì mình có mà mua thửa ruộng ấy.
13:45 Nước thiên đàng cũng giống như chuyện một thương gia tìm cách
ngọc trai:
13:46 Người ấy tìm được một viên ngọc quý, bèn đi bán tất cả
anh ấy đã có, và đã mua nó.
13:47 Nước thiên đàng cũng giống như một mẻ lưới thả vào
biển, và tập hợp đủ loại:
13:48 Khi trời đã đầy, họ vào bờ, ngồi xuống và lượm
đựng cái tốt vào bình, nhưng bỏ cái xấu đi.
13:49 Ngày tận thế sẽ xảy ra như vậy: các thiên thần sẽ xuất hiện, và
cắt đứt kẻ ác khỏi người công chính,
13:50 Và sẽ ném chúng vào lò lửa: sẽ có than khóc và
nghiến răng.
13:51 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Các ngươi đã hiểu mọi điều đó chưa? Họ nói
cho anh ta, Vâng, thưa Chúa.
13:52 Sau đó, ông nói với họ, Vì vậy, tất cả các kinh sư đã được hướng dẫn để
Nước Trời giống như một người chủ nhà,
mang ra khỏi kho tàng của mình những điều mới và cũ.
13:53 Chuyện rằng, khi Đức Giê-su kể xong các dụ ngôn này, Người
rời đi từ đó.
13:54 Và khi ông đến đất nước của mình, ông đã dạy họ bằng
hội đường, đến nỗi họ lấy làm lạ mà nói rằng: Từ đâu mà có
người đàn ông này sự khôn ngoan này, và những công việc vĩ đại này?
13:55 Đây không phải là con bác thợ mộc sao? không phải là mẹ của ông được gọi là Mary? và của anh ấy
anh em Gia-cơ, Giô-sê, Si-môn và Giu-đa không?
13:56 Và các chị gái của anh ấy, họ không ở cùng chúng ta sao? Vì đâu mà người đàn ông này có tất cả
những thứ này?
13:57 Và họ đã bị xúc phạm trong anh ta. Nhưng Chúa Giêsu nói với họ, một nhà tiên tri là
không phải là không có danh dự, tiết kiệm trong đất nước của mình, và trong chính ngôi nhà của mình.
13:58 Tại đó, Ngài không làm nhiều phép lạ, vì cớ sự vô tín của họ.