Ma-thi-ơ
9:1 Người xuống thuyền, đi ngang qua, và vào thành mình.
9:2 Nầy, người ta đem đến cho Ngài một người bại liệt, nằm trên
trên giường: Đức Chúa Jêsus thấy đức tin của họ bèn phán cùng kẻ bại; Con trai,
hãy vui lên; tội lỗi của bạn được tha thứ cho bạn.
9:3 Nầy, có mấy thầy thông giáo nghĩ thầm rằng: Người nầy
báng bổ.
9:4 Đức Chúa Jêsus biết ý tưởng họ, phán rằng: Sao các ngươi tưởng mình xấu xa?
trái tim?
9:5 Vì nói rằng: Tội lỗi con đã được tha, há dễ hơn sao? hoặc để nói,
Hãy trỗi dậy và bước đi?
9:6 Song để các ngươi biết rằng Con người ở dưới đất có quyền tha tội
tội lỗi, (rồi Người nói với người bệnh bại liệt,) Hãy đứng dậy, vác giường đi,
và đi đến nhà ngươi.
9:7 Người đứng dậy trở về nhà mình.
9:8 Thấy vậy, dân chúng kinh ngạc và tôn vinh Đức Chúa Trời, là Đấng
đã trao quyền lực như vậy cho đàn ông.
9:9 Khi Đức Chúa Jêsus đi ngang qua nơi đó, Ngài thấy một người tên là Ma-thi-ơ,
Ngài ngồi nơi biên lai, và nói cùng người rằng: Hãy theo ta. Và
ông đứng dậy đi theo Người.
9:10 Xảy rằng, Đức Chúa Jêsus đang ngồi ăn trong nhà, thì có nhiều người
những người thu thuế và những kẻ tội lỗi đến ngồi với Người và các môn đệ.
9:11 Thấy vậy, người Pha-ri-si nói với môn đồ Ngài rằng: Sao ăn
Chủ của bạn với những người thu thuế và tội nhân?
9:12 Đức Chúa Jêsus nghe vậy, bèn phán rằng: Những kẻ cần dùng
không phải là thầy thuốc, mà là những người bị bệnh.
9:13 Nhưng hãy đi và học cho biết điều đó nghĩa là gì, ta sẽ thương xót, và không
hy sinh: vì tôi đến không phải để gọi những người công bình, mà là những kẻ tội lỗi
sám hối.
9:14 Bấy giờ, các môn đệ của ông Gio-an đến thưa Người rằng: Sao chúng tôi và các ông
Người Pha-ri-si thường ăn chay, còn môn đồ thầy thì không?
9:15 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Chẳng lẽ con cái trong phòng tân lang lại than khóc như
miễn là chàng rể ở với họ? nhưng sẽ có ngày, khi
chàng rể sẽ bị đem đi khỏi họ, rồi họ sẽ kiêng ăn.
9:16 Chẳng ai vá miếng vải mới vào áo cũ, vì áo cũ
được đưa vào để lấp đầy nó lấy từ quần áo, và tiền thuê được thực hiện
tệ hơn.
9:17 Người ta cũng không đổ rượu mới vào bầu cũ, e rằng bầu sẽ bể,
rượu cạn bầu cũng hư; nhưng người ta để rượu mới
vào chai mới, và cả hai đều được bảo quản.
9:18 Đang khi Người nói những điều ấy với họ, thì này, có một người
người cai trị, và thờ lạy anh ta, nói rằng: Con gái tôi đã chết, nhưng
đến đặt tay trên nó, thì nó sẽ sống.
9:19 Đức Giê-su chỗi dậy, đi theo Người và các môn đệ cũng vậy.
9:20 Và kìa, một người đàn bà bị băng huyết mười hai
năm, đến sau lưng Người, rờ gấu áo Người:
9:21 Vì nàng thầm nghĩ rằng: Nếu tôi chỉ rờ đến áo Ngài thôi, thì tôi sẽ
trọn.
9:22 Đức Chúa Jêsus xây lại, thấy người thì phán rằng: Con gái ơi, hãy
thoải mái tốt; đức tin của bạn hath làm cho bạn toàn bộ. Và người phụ nữ đã được thực hiện
toàn bộ từ giờ đó.
9:23 Khi Đức Chúa Jêsus vào nhà viên quan, thấy những kẻ hát rong và
những người làm ồn ào,
9:24 Ngài phán rằng: Hãy ra, vì con đòi có chết đâu, nhưng nó ngủ.
Và họ cười anh khinh miệt.
9:25 Khi người ta đã lui ra hết, thì Người vào đón nàng bên lề đường.
tay, và người hầu đứng dậy.
9:26 Và danh tiếng của nó lan ra khắp xứ.
9:27 Khi Đức Chúa Jêsus ra khỏi đó, có hai người mù theo Ngài, vừa khóc vừa
rằng: Hỡi con vua Đa-vít, xin thương xót chúng tôi.
9:28 Khi Ngài vào nhà, những người mù đến cùng Ngài;
Đức Chúa Jêsus phán rằng: Các ngươi tin ta làm được điều đó sao? Họ nói rằng
cho anh ta, Vâng, thưa Chúa.
9:29 Bấy giờ, Ngài rờ mắt họ mà phán rằng: Tùy theo đức tin của các ngươi, sẽ được
Bạn.
9:30 Mắt họ mở ra; Chúa Giê-xu thẳng thừng buộc tội họ rằng: Hãy xem
mà không người đàn ông biết điều đó.
9:31 Nhưng khi họ ra đi, họ đã lan truyền danh tiếng của anh ấy ra khắp mọi nơi
quốc gia.
9:32 Khi đi ra, kìa người ta đem đến cho Ngài một người câm bị
một con quỷ.
9:33 Khi quỉ bị đuổi, thì kẻ câm nói được; đám đông
lấy làm lạ mà nói rằng: Ở Y-sơ-ra-ên, chưa bao giờ thấy như vậy.
9:34 Song người Pha-ri-si lại nói rằng: Ngài nhờ quan trưởng giả mà trừ quỉ.
ma quỷ.
9:35 Đức Giê-su đi rảo khắp các thành thị, làng mạc, giảng dạy bằng tiếng
hội đường, rao giảng Tin Mừng Nước Trời, chữa lành mọi
bệnh tật và mọi bệnh tật trong nhân dân.
9:36 Song khi thấy đám đông, Ngài chạnh lòng thương,
vì họ ngất xỉu và tan tác khắp nơi, như bầy chiên không nhà
chăn cừu.
9:37 Ngài phán cùng các môn đồ rằng: Mùa gặt thật trúng, nhưng
người lao động ít;
9:38 Vậy, hãy cầu xin Chúa mùa gặt, rằng Ngài sẽ sai
người lao động vào mùa gặt của mình.