Joshua
22:1 Giô-suê gọi người Ru-bên, người Gát, và nửa chi phái
của Ma-na-se,
22:2 Ngài phán rằng: Các ngươi đã giữ mọi điều Môi-se, tôi tớ của Đức Giê-hô-va
đã ra lệnh cho bạn, và đã tuân theo tiếng nói của tôi trong tất cả những gì tôi đã truyền cho bạn:
22:3 Cho đến ngày nay, ngươi đã chẳng lìa bỏ anh em mình, nhưng đã
giữ mệnh lệnh của Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi.
22:4 Bây giờ Giê-hô-va Đức Chúa Trời của anh em đã cho anh em anh em được yên nghỉ, như Ngài
đã hứa với họ: vậy bây giờ các ngươi hãy trở về, đưa các ngươi về lều của các ngươi, và
đến xứ sở hữu của các ngươi, mà Môi-se, tôi tớ của Đức Giê-hô-va
đã cho bạn ở phía bên kia Jordan.
22:5 Hãy cẩn thận làm theo điều răn và luật pháp mà Môi-se
tôi tớ của Đức Giê-hô-va truyền lệnh cho anh em phải yêu mến Giê-hô-va Đức Chúa Trời của anh em, và
đi trong mọi đường lối của Ngài, tuân giữ các điều răn của Ngài và gắn bó với
ngài, và phụng sự ngài hết lòng, hết linh hồn.
22:6 Vậy, Giô-suê chúc phước cho họ, rồi cho họ đi;
lều trại.
22:7 Bấy giờ, Môi-se đã ban sản nghiệp cho một nửa chi phái Ma-na-se.
ở Bashan: nhưng nửa còn lại đã đưa cho Joshua trong số họ
anh em bên này hướng tây Jordan. Và khi Joshua đuổi họ đi
cũng đến lều của họ, sau đó ông ban phước cho họ,
22:8 Đoạn, người phán cùng họ rằng: Hãy trở về lều các ngươi với nhiều của cải,
và với rất nhiều gia súc, với bạc, vàng và đồng thau,
và với sắt, và với rất nhiều quần áo: hãy chia chiến lợi phẩm của bạn
kẻ thù với anh em mình.
22:9 Con cháu Ru-bên, con cháu Gát và phân nửa chi phái
Ma-na-se trở về, lìa khỏi dân Y-sơ-ra-ên
Shiloh, ở vùng đất Canaan, để đi đến đất nước của
Ga-la-át, đến vùng đất thuộc sở hữu của họ, nơi họ bị chiếm hữu,
theo lời của Đức Giê-hô-va bởi tay Môi-se.
22:10 Khi họ đến biên giới Giô-đanh, tức là xứ
Ca-na-an, con cháu Ru-bên, con cháu Gát và một nửa
chi tộc Ma-na-se xây ở đó một bàn thờ bên sông Giô-đanh, một bàn thờ lớn để chiêm ngưỡng
ĐẾN.
22:11 Dân Y-sơ-ra-ên nghe nói rằng: Kìa là con cháu Ru-bên và
con cháu Gát và nửa chi tộc Ma-na-se đã xây một bàn thờ
chống lại vùng đất Canaan, trong biên giới của Jordan, tại
lối đi của con cái Y-sơ-ra-ên.
22:12 Khi dân Y-sơ-ra-ên hay tin, cả hội chúng
con cái Ít-ra-en tụ họp tại Si-lô để đi lên
để chiến tranh chống lại họ.
22:13 Con cái Y-sơ-ra-ên sai người đến với con cái Ru-bên, và
con cháu Gát, và nửa bộ tộc Ma-na-se, vào xứ
Ga-la-át, Phi-nê-a con trai thầy tế lễ Ê-lê-a-sa,
22:14 Cùng với người có mười hoàng tử, của mỗi hoàng tộc, một hoàng tử trong tất cả
các chi tộc Y-sơ-ra-ên; và mỗi người là một người đứng đầu ngôi nhà của họ
những người cha giữa hàng ngàn người Y-sơ-ra-ên.
22:15 Họ đến cùng con cái Ru-bên và con cái Gát,
và đến nửa bộ tộc Ma-na-se, đến xứ Ga-la-át, và họ
nói chuyện với họ, nói rằng,
22:16 Cả hội chúng của Đức Giê-hô-va phán rằng: Sự vi phạm nầy là gì?
rằng các ngươi đã phạm tội chống lại Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, để quay lưng lại ngày nay
theo Đức Giê-hô-va, tức là các ngươi đã xây cho mình một bàn thờ,
ngày nay có thể nổi loạn chống lại Đức Giê-hô-va không?
22:17 Phải chăng tội ác của Peor quá ít đối với chúng tôi, từ đó chúng tôi không
được thanh tẩy cho đến ngày nay, mặc dù có một bệnh dịch trong hội thánh
của Chúa,
22:18 Nhưng ngày nay các ngươi phải từ bỏ Đức Giê-hô-va sao? và nó sẽ
là, vì ngày nay các ngươi bội nghịch Đức Giê-hô-va, hầu cho ngày mai Ngài sẽ
nổi giận cùng toàn thể cộng đồng Israel.
22:19 Tuy nhiên, nếu vùng đất sở hữu của bạn là ô uế, sau đó bạn vượt qua
đến đất sở hữu của Đức Giê-hô-va, trong đó Đức Giê-hô-va
đền tạm ở, và chiếm hữu giữa chúng ta: nhưng không nổi loạn chống lại
Đức Giê-hô-va, xin đừng nổi loạn chống lại chúng tôi, bằng cách xây cho anh một bàn thờ bên cạnh
bàn thờ của Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi.
22:20 Chẳng phải A-can, con trai Xê-rách, đã phạm tội trong vật đáng nguyền rủa sao?
và cả hội chúng Y-sơ-ra-ên? và người đàn ông đó đã chết
không đơn độc trong sự gian ác của mình.
22:21 Bấy giờ con cháu Ru-bên, con cháu Gát và nửa chi tộc
của Ma-na-se trả lời, và nói với những người đứng đầu hàng ngàn
Người israel,
22:22 Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các thần, Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các thần, Ngài biết, Y-sơ-ra-ên
sẽ biết; nếu đó là trong cuộc nổi loạn, hoặc nếu vi phạm chống lại
CHÚA, (không cứu chúng tôi hôm nay,)
22:23 Rằng chúng tôi đã lập cho mình một bàn thờ đặng xây khỏi Đức Giê-hô-va, hoặc nếu
dâng trên đó của lễ thiêu hoặc của lễ thịt, hoặc nếu để dâng bình an
lễ vật trên đó, hãy để chính Chúa yêu cầu nó;
22:24 Và nếu chúng ta đã không làm điều đó vì sợ điều này, nói rằng: Trong
đến lúc con cái các ngươi có thể nói với con cái chúng ta rằng: Cái gì
các ngươi có làm gì với Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên sao?
22:25 Vì Đức Giê-hô-va đã lập Giô-đanh làm biên giới giữa chúng ta và các ngươi, hỡi các con
của Ru-bên và con cái của Gát; các ngươi không có phần nào trong Đức Giê-hô-va:
con cháu các ngươi làm cho con cháu chúng tôi hết kính sợ Đức Giê-hô-va.
22:26 Vì thế chúng tôi nói rằng: Bây giờ chúng ta hãy chuẩn bị lập một bàn thờ, không phải để
của lễ thiêu, cũng không phải của lễ hy sinh:
22:27 Nhưng đó là bằng chứng giữa chúng tôi với bạn và các thế hệ của chúng tôi
sau chúng tôi, để chúng tôi có thể phục vụ Đức Giê-hô-va trước mặt Ngài với
của lễ thiêu, của lễ và của lễ thù ân của chúng tôi;
rằng con cái của bạn có thể không nói với con cái của chúng tôi trong thời gian tới, Bạn có
không có phần nào trong CHÚA.
22:28 Vì vậy, chúng tôi đã nói rằng sẽ xảy ra khi họ nói với chúng tôi hoặc với
các thế hệ mai sau của chúng ta, để chúng ta có thể nói lại rằng: Kìa
mẫu bàn thờ của Đức Giê-hô-va mà tổ phụ chúng tôi đã làm, không phải để thiêu
lễ vật, cũng không phải của lễ vật; nhưng nó là nhân chứng giữa chúng tôi và bạn.
22:29 Đức Chúa Trời cấm chúng ta phản nghịch Đức Giê-hô-va, và từ bỏ ngày nay
đi theo Đức Giê-hô-va, lập bàn thờ để dâng của lễ thiêu và thịt
của lễ vật, hoặc của lễ, bên cạnh bàn thờ của Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi
ở trước đền tạm của Ngài.
22:30 Khi thầy tế lễ Phi-nê-a, các quan trưởng của hội chúng và
những người đứng đầu hàng ngàn người Y-sơ-ra-ên ở với ông, đã nghe những lời
rằng con cháu của Ru-bên, con cháu của Gát và con cháu của
Ma-na-se nói, điều đó làm họ hài lòng.
22:31 Phi-nê-a con trai thầy tế lễ Ê-lê-a-sa nói với con cái
Ru-bên, con cháu Gát, con cháu Ma-na-se,
Ngày nay chúng tôi nhận biết rằng Đức Giê-hô-va ở giữa chúng tôi, bởi vì anh em không có
đã phạm tội này với Đức Giê-hô-va: bây giờ các ngươi đã giải cứu
con cái Y-sơ-ra-ên khỏi tay Đức Giê-hô-va.
22:32 Phi-nê-a, con trai thầy tế lễ Ê-lê-a-sa, cùng các quan trở về
từ con cháu Ru-bên, con cháu Gát, khỏi
đất Ga-la-át, cho đất Ca-na-an, cho con cái Y-sơ-ra-ên, và
mang lại cho họ từ một lần nữa.
22:33 Việc đó làm dân Y-sơ-ra-ên hài lòng; và con cái Israel
ngợi khen Đức Chúa Trời, và không có ý định giao chiến với họ, để
phá hủy vùng đất mà con cháu Ru-bên và Gát sinh sống.
22:34 Con cháu Ru-bên và con cháu Gát gọi bàn thờ là Ê-đê:
vì đó sẽ là bằng chứng giữa chúng ta rằng CHÚA là Đức Chúa Trời.