John 4:1 Vậy, Đức Giê-hô-va đã biết thể nào người Pha-ri-si đã nghe Đức Chúa Jêsus và làm phép rửa cho nhiều môn đệ hơn Gioan, 4:2 (Mặc dù chính Chúa Giê-su không làm phép báp têm, mà là các môn đồ của ngài,) 4:3 Ngài lìa xứ Giu-đê, trở lại xứ Ga-li-lê. 4:4 Và anh ta phải đi qua Sa-ma-ri. 4:5 Ngài đến một thành xứ Sa-ma-ri, gọi là Sy-kha, gần mảnh đất mà Gia-cốp đã cho con trai mình là Giô-sép. 4:6 Ở đó có giếng Gia-cốp. Vì vậy, Chúa Giêsu mệt mỏi với ngồi bên giếng, bấy giờ là khoảng giờ thứ sáu. 4:7 Có một người đàn bà Sa-ma-ri đến múc nước, Đức Chúa Jêsus phán rằng: Cho tôi uống. 4:8 (Vì môn đồ Ngài vào thành mua thịt.) 4:9 Người đàn bà Sa-ma-ri bèn nói cùng Ngài rằng: Sao ngươi là một Người Do Thái, hãy hỏi tôi uống, người phụ nữ Samari là ai? vì người Do Thái có không giao dịch với người Sa-ma-ri. 4:10 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Nếu ngươi biết sự ban cho của Đức Chúa Trời, Ai đã nói cùng ngươi rằng: Cho tôi uống; lẽ ra bạn phải hỏi của anh ta, và anh ta sẽ cho bạn nước sống. 4:11 Người đàn bà thưa rằng: Thưa ông, ông không có gì để rút, và giếng thì sâu: từ đâu mà có nước hằng sống đó? 4:12 Phải chi Chúa lớn hơn Gia-cốp tổ phụ chúng tôi, là người đã cho chúng tôi cái giếng, và bản thân ông, con cái và gia súc của ông uống? 4:13 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hễ ai uống nước nầy sẽ lại khát: 4:14 Còn ai uống nước tôi cho, thì không bao giờ khát nước; nhưng nước mà tôi sẽ cho anh ta sẽ ở trong anh ta một cái giếng nước vọt lên cho đến sự sống đời đời. 4:15 Người đàn bà thưa rằng: Thưa ông, xin cho tôi nước nầy để tôi không khát nữa; không đến đây để vẽ. 4:16 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy đi gọi chồng ngươi, rồi trở lại đây. 4:17 Người đờn bà thưa rằng: Tôi không có chồng. Chúa Giêsu nói với cô ấy, Ngươi đã nói đúng, tôi không có chồng: 4:18 Vì ngươi đã có năm đời chồng; và người mà bạn đang có không phải là của bạn chồng: trong đó nói ngươi thực sự. 4:19 Người đàn bà thưa rằng: Thưa ông, tôi biết ông là đấng tiên tri. 4:20 Tổ phụ chúng tôi đã thờ lạy trên núi này; và các ngươi nói, rằng ở Giê-ru-sa-lem là nơi đàn ông nên tôn thờ. 4:21 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hỡi bà, hãy tin ta, giờ đến không phải ở núi này, cũng không phải ở Giê-ru-sa-lem, thờ phượng Cha. 4:22 Các ngươi thờ lạy vật gì mà các ngươi không biết: chúng tôi biết chúng tôi thờ lạy cái gì: vì sự cứu rỗi là của người Do Thái. 4:23 Nhưng giờ đến, và đã đến rồi, khi những người thờ phượng thật sẽ thờ phượng Chúa Cha trong tinh thần và sự thật: vì Chúa Cha tìm kiếm như vậy thờ phượng Ngài. 4:24 Đức Chúa Trời là Thần Linh: và những ai thờ phượng Ngài phải thờ phượng Ngài bằng tâm linh và trong sự thật. 4:25 Người đàn bà thưa rằng: Tôi biết rằng Đấng Mê-si sẽ đến, tức là Chúa Kitô: khi anh ấy đến, anh ấy sẽ nói với chúng tôi tất cả mọi thứ. 4:26 Chúa Giê-su nói với cô ấy, chính tôi là người đang nói với bạn. 4:27 Các môn đồ đến, lấy làm lạ về việc Ngài nói chuyện với người phụ nữ: nhưng không có người đàn ông nào nói, Bạn tìm kiếm điều gì? hoặc, Tại sao bạn nói chuyện với cô ấy? 4:28 Người đờn bà để vò nước lại, đi vào thành, nói với những người đàn ông, 4:29 Hãy đến xem một người đã nói với tôi mọi điều tôi đã từng làm: đây chẳng phải là Chúa Kitô? 4:30 Họ bèn ra khỏi thành mà đến cùng Ngài. 4:31 Đang khi môn đồ cầu xin Ngài rằng: Lạy thầy, xin thầy ăn đi. 4:32 Người đáp rằng: Ta có món ăn mà các ngươi không biết. 4:33 Môn đồ bèn nói với nhau rằng: Có ai đem Ngài đến nên ăn? 4:34 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Thịt của ta tức là làm theo ý muốn của Đấng đã sai ta, và để hoàn thành công việc của mình. 4:35 Các ngươi chớ nói rằng Còn bốn tháng nữa là đến mùa gặt sao? hãy chứng kiến, Ta nói cùng các ngươi, Hãy ngước mắt lên và xem đồng ruộng; vì họ là màu trắng đã đến kỳ thu hoạch. 4:36 Kẻ gặt hái lãnh tiền công, và thu hoạch hoa lợi cho sự sống vĩnh cửu: để cả người gieo và người gặt đều được vui mừng cùng nhau. 4:37 Và đây là câu nói đúng, Kẻ gieo, kẻ khác gặt. 4:38 Tôi cử bạn đi gặt thứ mà bạn không tốn sức lao động: những người đàn ông khác lao động, và các ngươi được tham gia vào lao động của họ. 4:39 Nhiều người Sa-ma-ri ở thành ấy đã tin lời Ngài của người đàn bà, mà đã làm chứng, Ngài đã nói với tôi tất cả những gì tôi đã từng làm. 4:40 Vậy, khi những người Sa-ma-ri đến gần Ngài, họ xin Ngài sẽ nán lại với họ: và anh ta ở đó hai ngày. 4:41 Lại có thêm nhiều người nữa nhờ lời ông mà tin; 4:42 Người nói với người đàn bà rằng: Bây giờ chúng tôi tin, không phải vì lời chị nói đâu: vì Chính chúng tôi đã nghe nói về Người, và biết rằng Người thật là Đấng Kitô, vị cứu tinh của thế giới. 4:43 Sau hai ngày, Ngài rời khỏi đó và đi đến Ga-li-lê. 4:44 Vì chính Đức Chúa Jêsus đã làm chứng rằng một đấng tiên tri không được vinh dự quốc gia. 4:45 Khi Người đến miền Ga-li-lê, thì người Ga-li-lê đón tiếp Người, thấy mọi việc Ngài làm tại Giê-ru-sa-lem trong dịp lễ: vì họ cũng đã đi đến bữa tiệc. 4:46 Đức Chúa Jêsus trở lại thành Ca-na xứ Ga-li-lê, tại đó Ngài biến nước thành rượu. Và có một nhà quý tộc nọ, có con trai bị bệnh tại Capernaum. 4:47 Khi nghe Đức Chúa Jêsus đã từ Giu-đê đến Ga-li-lê, thì ông đi với ông, và cầu xin ông cho ông xuống và chữa lành cho con trai ông: vì anh ta đã gần chết. 4:48 Chúa Giê-xu bèn phán rằng: Nếu các ngươi không thấy những dấu kỳ phép lạ, thì các ngươi sẽ chẳng tin tưởng. 4:49 Người quý tộc nói với anh ta: Thưa ông, hãy xuống trước khi con tôi chết. 4:50 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy đi; con trai ngươi sống. Và người đàn ông đã tin lời Đức Giê-su đã nói với ông, và ông ra đi. 4:51 Khi ông sắp đi xuống, các đầy tớ của ông gặp ông và nói với ông rằng: rằng: Con trai ngươi sống. 4:52 Sau đó hỏi anh ấy về thời điểm anh ấy bắt đầu sửa đổi. Và họ nói thưa rằng: Hôm qua, vào giờ thứ bảy, cơn sốt đã dứt. 4:53 Vì vậy, người cha biết rằng đó là vào giờ mà Chúa Giê-xu đã phán Người và cả nhà đều tin. 4:54 Đây lại là phép lạ thứ hai mà Chúa Giê-su đã làm, khi ngài ra khỏi Giu-đê thành Ga-li-lê.