Ê-sai
51:1 Hỡi kẻ theo sự công bình, Hỡi kẻ tìm kiếm sự công bình, hãy nghe ta
CHÚA: hãy nhìn vào tảng đá nơi các ngươi được đẽo, và nhìn vào lỗ của cái hố
từ đâu các ngươi được đào.
51:2 Hãy trông cậy vào Áp-ra-ham, cha ngươi, và Sa-ra, người đã sanh ngươi, vì ta
gọi một mình anh ta, và ban phước cho anh ta, và tăng anh ta.
51:3 Vì Đức Giê-hô-va sẽ an ủi Si-ôn: Ngài sẽ an ủi mọi nơi hoang vu của nó;
và anh ta sẽ làm cho nó hoang dã như Eden, và sa mạc của nó giống như
vườn của CHÚA; niềm vui và sự hân hoan sẽ được tìm thấy trong đó,
tạ ơn, và giọng điệu của giai điệu.
51:4 Hãy nghe ta, hỡi dân ta; và lắng nghe tôi, hỡi quốc gia của tôi: cho một luật
sẽ tiến hành từ tôi, và tôi sẽ đưa ra phán quyết của mình để nghỉ ngơi cho một ánh sáng
của người dân.
51:5 Sự công chính của tôi đã đến gần; sự cứu rỗi của tôi đã ra đi, và cánh tay của tôi
xét xử nhân dân; các hòn đảo sẽ chờ đợi tôi, và trên cánh tay của tôi
họ sẽ tin tưởng.
51:6 Hãy ngước mắt lên trời và nhìn xuống đất bên dưới: vì
các tầng trời sẽ tan biến như làn khói, và trái đất sẽ trở nên già cỗi
như chiếc áo, và những kẻ ở trong đó sẽ chết như vậy:
nhưng sự cứu rỗi của tôi sẽ có mãi mãi, và sự công bình của tôi sẽ không
bãi bỏ.
51:7 Hãy nghe ta, hỡi những kẻ biết sự công bình, những kẻ có lòng
là luật của tôi; các ngươi không sợ sự sỉ nhục của người đàn ông, các ngươi không sợ
lời nguyền rủa của họ.
51:8 Vì mối sẽ ăn chúng nó như áo, sâu sẽ ăn
họ như len: nhưng sự công bình của tôi sẽ là mãi mãi, và sự cứu rỗi của tôi
từ thế hệ này sang thế hệ khác.
51:9 Hỡi cánh tay của Đức Giê-hô-va, hãy thức dậy, hãy thức dậy, hãy mạnh mẽ lên; tỉnh táo, như trong
ngày xưa, trong các thế hệ cũ. Art ngươi không phải là nó hath cắt
Ra-háp, và làm con rồng bị thương?
51:10 Chẳng phải Ngài đã làm khô biển, nước của vực sâu sao?
đã biến độ sâu của biển thành một con đường để những người được chuộc đi qua
qua?
51:11 Vì vậy, những người được Đức Giê-hô-va cứu chuộc sẽ trở lại, ca hát đến
đến Si-ôn; và niềm vui vĩnh cửu sẽ ở trên đầu họ: họ sẽ
có được niềm vui và niềm vui; và nỗi buồn và tang chế sẽ biến mất.
51:12 Tôi, chính tôi, là Đấng an ủi bạn: bạn là ai, mà bạn nên
hãy sợ một người phải chết, và con người sẽ
làm cỏ;
51:13 Và hãy quên Đức Giê-hô-va, Đấng tạo ra ngươi, Đấng đã kéo dài
các tầng trời, và đặt nền móng cho trái đất; và sợ hãi
liên tục mỗi ngày vì cơn thịnh nộ của kẻ áp bức, như thể anh ta
đã sẵn sàng để tiêu diệt? và đâu là cơn thịnh nộ của kẻ áp bức?
51:14 Người bị lưu đày vội vã để được thả ra, và rằng anh ta nên
không chết trong hố, cũng không bị hư bánh.
51:15 Nhưng ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, đã rẽ biển ra, sóng gầm thét:
Danh Ngài là CHÚA vạn quân.
51:16 Ta đã đặt lời ta trong miệng ngươi, và ta đã bọc ngươi trong
bóng bàn tay tôi, để tôi có thể trồng các từng trời, và đặt
nền trái đất, và nói với Si Ôn rằng: Ngươi là dân của ta.
51:17 Hãy thức dậy, hãy thức dậy, hãy đứng dậy, hỡi Giê-ru-sa-lem, đã say nơi tay
Đức Giê-hô-va chén thịnh nộ của Ngài; bạn đã uống cặn của cốc
run rẩy và vắt chúng ra.
51:18 Không có ai dẫn dắt nàng trong số tất cả các con trai nàng đã sinh
ra; không có ai nắm lấy tay cô ấy trong tất cả các con trai
mà cô ấy đã nuôi nấng.
51:19 Hai điều nầy đến cùng ngươi; ai sẽ tiếc cho bạn?
hoang tàn, hủy diệt, đói kém, và gươm giáo: bởi ai
Tôi sẽ an ủi bạn?
51:20 Các con trai ngươi đã ngất đi, chúng nằm ở đầu các đường phố, như một
con bò rừng trong lưới: chúng tràn đầy cơn thịnh nộ của Đức Giê-hô-va, sự quở trách của
Chúa của bạn.
51:21 Vì vậy, bây giờ hãy nghe điều này, hỡi kẻ đau khổ và say sưa, nhưng không phải vì rượu:
51:22 Đức Giê-hô-va, Chúa của ngươi, và Đức Chúa Trời của ngươi, Đấng biện hộ cho nguyên nhân của Ngài, phán như vậy.
Mọi người, kìa, Ta đã lấy khỏi tay ngươi chén run rẩy,
ngay cả cặn trong chén thịnh nộ của ta; ngươi sẽ không uống nữa:
51:23 Song ta sẽ phó vào tay những kẻ làm khổ ngươi; trong đó có
nói với linh hồn của bạn, Hãy cúi xuống, để chúng tôi có thể đi qua: và bạn đã đặt mình
cơ thể như mặt đất, và như đường phố, đối với họ đã đi qua.