sáng thế 12:1 Bấy giờ Đức Giê-hô-va có phán cùng Áp-ram rằng: Hãy ra khỏi xứ ngươi, và khỏi họ hàng của ngươi, và từ nhà của cha ngươi, đến một vùng đất mà ta sẽ chỉ cho bạn: 12:2 Ta sẽ làm cho ngươi thành một nước lớn, chúc phước cho ngươi, làm cho tên của bạn tuyệt vời; và bạn sẽ là một phước lành: 12:3 Ta sẽ ban phước cho kẻ nào chúc phước ngươi, và rủa sả kẻ nào rủa sả ngươi: và trong ngươi tất cả các gia đình trên trái đất sẽ được ban phước. 12:4 Vậy, Áp-ram ra đi, y như lời Đức Giê-hô-va đã phán cùng người; và Lót đã đi với anh ta: và Abram đã bảy mươi lăm tuổi khi ông rời khỏi Haran. 12:5 Áp-ram lấy vợ là Sa-rai, Lót là con trai của anh mình, và tất cả chất mà họ đã thu thập, và linh hồn mà họ đã nhận được Cha-ran; và họ lên đường đi vào xứ Ca-na-an; và vào đất Ca-na-an họ đã đến. 12:6 Áp-ram đi ngang qua xứ đến chỗ Si-chem, đến đồng bằng Moreh. Và người Ca-na-an bấy giờ đã ở trong xứ. 12:7 Đức Giê-hô-va hiện đến cùng Áp-ram mà phán rằng: Ta sẽ ban cho dòng dõi ngươi đất này: và ở đó ông đã xây dựng một bàn thờ cho Chúa, Đấng đã hiện ra cho anh ta. 12:8 Đoạn, người rời nơi đó đến một ngọn núi ở phía đông Bê-tên, và dựng lều của mình, có Bê-tên ở phía tây, và Hai ở phía đông: và tại đó, ông xây một bàn thờ kính Đức Giê-hô-va, và kêu cầu danh CHÚA TỂ. 12:9 Áp-ram lên đường, cứ đi mãi về phương nam. 12:10 Xảy ra một nạn đói trong xứ; Áp-ram bèn xuống xứ Ê-díp-tô tạm trú ở đó; vì nạn đói hoành hành trong xứ. 12:11 Xảy rằng, khi gần đến ngày vào xứ Ê-díp-tô, nói với Sarai vợ mình, Bây giờ, tôi biết rằng bạn là một phụ nữ xinh đẹp nhìn vào: 12:12 Vậy nên, khi người Ê-díp-tô thấy ngươi, họ sẽ nói, Đây là vợ anh ấy: và họ sẽ giết tôi, nhưng họ sẽ cứu ngươi sống. 12:13 Hãy nói, tôi cầu nguyện cho em, em là em gái của tôi: để tôi được bình an vì lợi ích của bạn; và linh hồn tôi sẽ sống vì bạn. 12:14 Chuyện rằng, khi Áp-ram đến Ai-cập, người Ai-cập nhìn người phụ nữ rằng cô ấy rất công bằng. 12:15 Các quan trưởng của Pha-ra-ôn thấy nàng, thì khen nàng trước mặt Pha-ra-ôn rằng: và người phụ nữ đã được đưa vào nhà của Pharaoh. 12:16 Vì cớ nàng, người hậu đãi Áp-ram; người được chiên bò, và anh ta lừa, và những người đàn ông và những người hầu gái, và cô ấy lừa, và lạc đà. 12:17 Đức Giê-hô-va giáng tai họa lớn cho Pha-ra-ôn và nhà người vì Sarai vợ của Abram. 12:18 Pha-ra-ôn gọi Áp-ram lại mà hỏi rằng: Ngươi đã làm chi vậy? với tôi? tại sao anh không nói với tôi rằng cô ấy là vợ anh? 12:19 Sao ngươi nói rằng: Ấy là em gái tôi? vì vậy tôi có thể đã đưa cô ấy đến với tôi vợ: bây giờ hãy xem vợ ngươi, hãy lấy nàng mà đi. 12:20 Pha-ra-ôn bèn truyền lịnh cho thuộc hạ về người; và vợ anh ta, và tất cả những gì anh ta có.