Cuộc di cư
11:1 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Ta sẽ giáng một tai vạ nữa trên
Pha-ra-ôn, và trên Ai Cập; sau đó anh ấy sẽ để bạn đi từ đây: khi anh ấy
sẽ để bạn đi, anh ấy chắc chắn sẽ đẩy bạn ra khỏi đó hoàn toàn.
11:2 Bây giờ hãy nói cho dân chúng nghe, và cho mỗi người mượn của
hàng xóm, và mọi phụ nữ của hàng xóm của cô ấy, đồ trang sức bằng bạc, và
vàng bạc châu báu.
11:3 Đức Giê-hô-va ban cho dân sự được ơn trước mặt người Ê-díp-tô.
Hơn nữa, người đàn ông Môi-se rất vĩ đại ở đất Ai Cập, trong tầm nhìn
của bầy tôi Pha-ra-ôn, và trước mắt dân chúng.
11:4 Môi-se thưa rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Khoảng nửa đêm, ta sẽ ra
giữa Ai Cập:
11:5 Và tất cả con đầu lòng trong đất Ai Cập sẽ chết, từ con đầu lòng
được sinh ra bởi Pharaoh ngồi trên ngai vàng của mình, ngay cả với con đầu lòng của
người hầu gái đứng sau cối xay; và tất cả con đầu lòng của
dã thú.
11:6 Sẽ có tiếng kêu lớn khắp xứ Ê-díp-tô, chẳng hạn như
không có gì giống như nó, và sẽ không giống như nó nữa.
11:7 Nhưng đối với bất kỳ con cái nào của Y-sơ-ra-ên, sẽ không có một con chó di chuyển của mình
lưỡi, chống lại người hay thú: để anh em biết thể nào Đức Giê-hô-va làm
đặt một sự khác biệt giữa người Ai Cập và Israel.
11:8 Và tất cả những tôi tớ của bạn sẽ đến với tôi, và cúi xuống
họ nói với tôi rằng: Hãy ra khỏi đây, và tất cả những người theo sau
thee: và sau đó tôi sẽ đi ra ngoài. Và ông đi ra khỏi Pharaoh trong một
cơn giận lớn.
11:9 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Pha-ra-ôn sẽ không nghe lời ngươi; cái đó
những điều kỳ diệu của tôi có thể được nhân lên trên đất Ai Cập.
11:10 Môi-se và A-rôn làm các phép lạ nầy trước mặt Pha-ra-ôn:
Pha-ra-ôn cứng lòng đến nỗi không để cho con cái của
Y-sơ-ra-ên hãy ra khỏi xứ mình.