Cuộc di cư
5:1 Sau đó, Môi-se và A-rôn vào tâu cùng Pha-ra-ôn rằng:
Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, Xin cho dân tôi đi, đặng họ đãi tiệc tôi
Trong hoang địa.
5:2 Pha-ra-ôn bèn tâu rằng: Đức Giê-hô-va là ai, khiến trẫm phải vâng theo tiếng Ngài để
Israel đi? Tôi không biết Đức Giê-hô-va, tôi cũng không để Y-sơ-ra-ên đi.
5:3 Họ nói rằng: Đức Chúa Trời của người Hê-bơ-rơ đã gặp chúng tôi: chúng tôi đi, chúng tôi
cầu nguyện ngươi, ba ngày hành trình vào sa mạc, và hy sinh cho
CHÚA, Đức Chúa Trời chúng tôi; kẻo nó giáng xuống chúng ta bằng dịch bệnh, hoặc bằng gươm giáo.
5:4 Vua xứ Ê-díp-tô nói cùng họ rằng: Sao các ngươi, Môi-se và A-rôn,
để mọi người từ công việc của họ? mang bạn đến gánh nặng của bạn.
5:5 Pha-ra-ôn bèn phán rằng: Kìa, dân trong xứ bây giờ rất đông, còn các ngươi
làm cho họ nghỉ ngơi khỏi gánh nặng của họ.
5:6 Ngay trong ngày đó, Pha-ra-ôn truyền lệnh cho các đốc công của dân chúng, và
sĩ quan của họ, nói,
5:7 Các ngươi sẽ không cấp rơm cho dân chúng để làm gạch như trước đây nữa:
họ đi lượm rơm cho mình.
5:8 Và câu chuyện về những viên gạch mà họ đã làm từ trước đến nay, các ngươi sẽ đặt
trên chúng; các ngươi sẽ không giảm bớt vì chúng: vì chúng nhàn rỗi;
nên chúng kêu lên rằng: Chúng ta hãy đi dâng của lễ cho Đức Chúa Trời chúng ta.
5:9 Hãy đặt thêm công việc cho loài người, để họ làm việc trong đó;
và để họ không quan tâm đến những lời vô ích.
5:10 Các quan đốc công của dân chúng cùng với các viên chức của họ đi ra, và họ
nói với dân chúng rằng: Pha-ra-ôn đã phán như vậy, ta sẽ không cho các ngươi
Rơm rạ.
5:11 Hãy đi, lấy rơm ở bất cứ nơi nào bạn có thể tìm thấy nó: nhưng bạn không phải làm việc gì
sẽ được giảm bớt.
5:12 Dân sự tản mác khắp xứ Ê-díp-tô
gom rơm thay rơm.
5:13 Những người đốc công thúc giục họ mà nói rằng: Hãy hoàn thành công việc của các anh, công việc hàng ngày của các anh.
nhiệm vụ, như khi có rơm.
5:14 Các quan trưởng của dân Y-sơ-ra-ên, mà quan cai của Pha-ra-ôn
đã đặt trên họ, bị đánh đập và yêu cầu, tại sao các ngươi không
hoàn thành nhiệm vụ của bạn trong việc làm gạch cả ngày hôm qua và ngày hôm nay, như
trước đây?
5:15 Các quan tướng của dân Y-sơ-ra-ên đến kêu cùng Pha-ra-ôn rằng:
nói rằng: Sao ngươi lại đối xử như vậy với các tôi tớ của ngươi?
5:16 Những kẻ tôi tớ chúa không có rơm, và chúng biểu chúng tôi rằng: Hãy làm
gạch: và, kìa, những người hầu của bạn bị đánh đập; nhưng lỗi là ở bạn
người của chính mình.
5:17 Song Ngài phán rằng: Các ngươi biếng nhác, các ngươi biếng nhác; nên các ngươi nói rằng: Ta hãy đi và
dâng của lễ cho CHÚA.
5:18 Vậy bây giờ hãy đi làm việc đi; vì sẽ không có rơm cho bạn, nhưng
bạn sẽ cung cấp câu chuyện về gạch.
5:19 Các quan tướng của dân Y-sơ-ra-ên thấy rằng họ ở
trường hợp xấu xa, sau khi người ta nói, các bạn sẽ không khai thác từ những viên gạch của mình
nhiệm vụ hàng ngày của bạn.
5:20 Họ gặp Môi-se và A-rôn, là những người cản đường họ đi ra
từ Pha-ra-ôn:
5:21 Họ thưa rằng: Đức Giê-hô-va đoái xem các ngươi, và đoán xét; bởi vì bạn
đã làm cho hương vị của chúng tôi trở nên gớm ghiếc trong mắt Pha-ra-ôn và trong
mắt các tôi tớ Ngài, để họ cầm gươm giết chúng tôi.
5:22 Môi-se trở lại cùng Đức Giê-hô-va mà thưa rằng: Lạy Đức Giê-hô-va, sao Ngài lại
Ác ma xúi giục dân tộc này? tại sao bạn đã gửi cho tôi?
5:23 Vì từ khi tôi đến yết kiến Pha-ra-ôn để nhân danh vua mà nói, thì người đã làm điều ác cho
người này; bạn cũng không giải cứu được người của mình.