Cuộc di cư
2:1 Có một người nhà Lê-vi đi cưới một con gái
của Lêvi.
2:2 Người đờn bà thọ thai, sanh một con trai; vừa thấy người, thì
là một đứa trẻ ngoan, cô đã giấu anh ta ba tháng.
2:3 giấu giấu không được nữa, bèn lấy một hòm giao ước cho
cây sậy, và bôi nó bằng chất nhờn và hắc ín, và đặt đứa trẻ
trong đó; và cô ấy đặt nó trong những lá cờ bên bờ sông.
2:4 Em gái người thì đứng đàng xa, đặng biết việc sẽ xảy đến cho người.
2:5 Công chúa Pha-ra-ôn xuống sông tắm rửa; Và
các thiếu nữ của cô ấy đi dọc theo bờ sông; và khi cô nhìn thấy chiếc hòm
trong số những lá cờ, cô ấy đã cử người giúp việc của mình đi lấy nó.
2:6 Bà mở ra, thì thấy một hài nhi: và kìa, hài nhi
khóc. Và cô ấy đã động lòng trắc ẩn với anh ta, và nói, Đây là một trong những
con cái của người Hê-bơ-rơ.
2:7 Bấy giờ em gái người nói với công chúa của Pha-ra-ôn rằng: Tôi phải đi mời nàng
một y tá của phụ nữ Hê-bơ-rơ, để cô ấy có thể nuôi đứa trẻ cho bạn?
2:8 Công chúa Pha-ra-ôn đáp rằng: Hãy đi. Và người giúp việc đã đi và gọi
mẹ của đứa trẻ.
2:9 Công chúa Pha-ra-ôn nói với nàng rằng: Hãy đem đứa trẻ nầy về cho bú.
cho tôi, và tôi sẽ trả lương cho bạn. Và người phụ nữ đã mang đứa trẻ,
và chăm sóc nó.
2:10 Đứa trẻ lớn lên, nàng đem đến cho công chúa Pha-ra-ôn,
trở thành con trai của cô. Và cô ấy gọi tên anh ấy là Moses: và cô ấy nói, bởi vì tôi
kéo anh ra khỏi nước.
2:11 Chuyện rằng, trong những ngày ấy, khi Môi-se đã lớn,
ra cho các anh em của mình, và nhìn vào gánh nặng của họ: và anh ta đã thấy một
Ai Cập đánh một người Do Thái, một trong những người anh em của anh ta.
2:12 Người ấy ngó quanh ngó nghiêng, thấy chẳng có
người đàn ông, anh ta giết người Ai Cập, và giấu anh ta trong cát.
2:13 Ngày thứ hai, khi đi ra, thì thấy hai người Hê-bơ-rơ
cố gắng cùng nhau: và anh ta nói với anh ta đã làm sai, Vì vậy
smite bạn đồng bào của bạn?
2:14 Người nói rằng: Ai đã đặt ngươi làm vua và làm quan xét trên chúng ta? dự định bạn
để giết tôi, như bạn đã giết người Ai Cập? Và Môi-se sợ hãi, và nói,
Chắc chắn điều này được biết đến.
2:15 Khi Pha-ra-ôn nghe biết việc ấy, bèn tìm cách giết Môi-se. Nhưng Môi-se
chạy trốn khỏi mặt Pha-ra-ôn, và sống ở xứ Ma-đi-an: và ông
ngồi xuống bên một cái giếng.
2:16 Bấy giờ thầy tế lễ Ma-đi-an có bảy cô con gái;
nước và đổ đầy máng để cho đàn gia súc của cha họ uống.
2:17 Bọn chăn chiên đến đuổi chúng đi; nhưng Môi-se đứng dậy và
đã giúp đỡ họ và tưới nước cho đàn chiên của họ.
2:18 Khi hai người đến gặp cha mình là Rê-u-ên, thì người hỏi rằng: Sao các ngươi
đến sớm như vậy trong ngày?
2:19 Họ thưa rằng: Một người Ê-díp-tô đã giải cứu chúng tôi khỏi tay vua
những người chăn cừu, và cũng đã múc đủ nước cho chúng tôi, và cho đàn gia súc uống.
2:20 Người hỏi các con gái mình rằng: Còn người ở đâu? tại sao bạn lại có
rời bỏ người đàn ông? gọi anh ta, rằng anh ta có thể ăn bánh mì.
2:21 Môi-se bằng lòng ở với người nầy;
con gái ông.
2:22 Bà sinh cho ông một con trai, ông đặt tên là Gershom: vì ông nói:
đã là một người lạ ở một vùng đất xa lạ.
2:23 Ít lâu sau, vua xứ Ê-díp-tô băng hà;
Dân Y-sơ-ra-ên thở dài vì cảnh nô lệ, và kêu lên rằng:
và tiếng kêu của họ thấu đến Thượng Đế vì lý do nô lệ.
2:24 Đức Chúa Trời nghe tiếng rên rỉ của họ, và Đức Chúa Trời nhớ lại giao ước của Ngài với
Áp-ra-ham, với Y-sác và với Gia-cốp.
2:25 Đức Chúa Trời đoái xem con cái Y-sơ-ra-ên, và Đức Chúa Trời đoái đến
họ.