1 Sa-mu-ên
30:1 Xảy ra là khi Đa-vít và những người theo người đến Xiếc-lác trên đường
ngày thứ ba, dân A-ma-léc đã xâm chiếm miền nam, Xiếc-lác, và
đánh Ziklag và đốt nó bằng lửa;
30:2 Bắt các đờn bà ở trong đó làm phu tù; chẳng giết được người nào,
dù lớn hay nhỏ, nhưng đã mang họ đi và tiếp tục lên đường.
30:3 Vậy, Đa-vít và những người theo người đến thành, và nầy, thành bị đốt
ngọn lửa; và vợ, con trai và con gái của họ đã bị bắt
tù nhân.
30:4 Bấy giờ Đa-vít và những người theo người lên tiếng và
khóc, cho đến khi họ không còn sức để khóc nữa.
30:5 Hai vợ của Đa-vít bị bắt làm phu tù, A-hi-nô-am người Gít-rê-ên, và
A-bi-ga-in vợ của Na-banh người Cạt-mên.
30:6 Đa-vít buồn rầu lắm; vì mọi người nói ném đá anh ta,
bởi vì linh hồn của tất cả mọi người đã đau buồn, mỗi người đàn ông cho con trai của mình
và cho các con gái mình: nhưng Đa-vít đã khích lệ mình trong Giê-hô-va Đức Chúa Trời của mình.
30:7 Đa-vít nói với thầy tế lễ A-bia-tha rằng: Con trai của A-hi-mê-léc, tôi xin ông,
mang ephod đến đây cho tôi. A-bia-tha mang ê-phót đến
David.
30:8 Đa-vít cầu hỏi Đức Giê-hô-va rằng: Tôi có nên đuổi theo đạo quân nầy không?
Tôi sẽ vượt qua họ? Và anh ta trả lời anh ta, Hãy theo đuổi: vì bạn sẽ
chắc chắn vượt qua chúng, và không thất bại phục hồi tất cả.
30:9 Vậy, Đa-vít cùng sáu trăm người theo mình ra đi,
đến suối Besor, nơi những người bị bỏ lại ở lại.
30:10 Song Đa-vít cùng bốn trăm người đuổi theo, vì hai trăm chỗ ở
phía sau, mờ nhạt đến mức không thể đi qua suối Besor.
30:11 Người ta gặp một người Ê-díp-tô ngoài đồng, đem đến cho Đa-vít,
đưa cho anh ta bánh mì, và anh ta đã ăn; và họ cho anh ta uống nước;
30:12 Người ta cho Ngài một miếng bánh trái vả, và hai chùm trái vả.
nho khô: và khi anh ta ăn xong, tinh thần của anh ta trở lại với anh ta: vì anh ta đã
không ăn bánh, không uống nước trong ba ngày ba đêm.
30:13 Đa-vít hỏi rằng: Ngươi thuộc về ai? và bạn ở đâu?
Người thưa rằng: Tôi là một thanh niên người Ê-díp-tô, làm tôi tớ cho một người A-ma-léc; và của tôi
Sư phụ rời bỏ tôi, vì tôi bị ốm ba ngày trước.
30:14 Chúng tôi đã thực hiện một cuộc xâm lược vào phía nam của người Cherethites, và trên
bờ biển thuộc về Giu-đa, và phía nam của Ca-lép; và chúng ta
đốt Ziklag bằng lửa.
30:15 Đa-vít thưa rằng: Chúa có thể dẫn tôi xuống công ty nầy được không? Và anh ấy
nói, Hãy thề với tôi bằng Chúa, rằng bạn sẽ không giết tôi, cũng không giải cứu tôi
tôi vào tay chủ nhân của tôi, và tôi sẽ đưa bạn xuống này
công ty.
30:16 Khi đem người xuống rồi, nầy, chúng tràn ra khắp nơi.
tất cả trái đất, ăn uống, và nhảy múa, vì tất cả
chiến lợi phẩm lớn mà họ đã lấy ra khỏi vùng đất của người Philitin, và
ra khỏi xứ Giu-đa.
30:17 Đa-vít đánh chúng nó từ chạng vạng cho đến chiều hôm sau
ngày: và không có một người đàn ông nào trốn thoát, ngoại trừ bốn trăm thanh niên,
mà cưỡi lạc đà, và chạy trốn.
30:18 Đa-vít lấy lại được mọi vật mà dân A-ma-léc đã lấy đi:
giải cứu hai người vợ của mình.
30:19 Họ chẳng thiếu chi, không nhỏ cũng không lớn,
con trai hay con gái, không hư hỏng, cũng không phải bất cứ thứ gì mà họ đã lấy để
họ: David đã phục hồi tất cả.
30:20 Ða-vít bắt các bầy chiên và bầy mà chúng dẫn đi trước
những gia súc khác, và nói, Đây là chiến lợi phẩm của Đa-vít.
30:21 Ða-vít đến cùng hai trăm người đã yếu đến nỗi
không thể theo Đa-vít, người mà họ cũng đã lập để ở bên suối
Besor: và họ đã đi ra ngoài để gặp David, và để gặp những người
ở với ông: và khi Đa-vít đến gần dân chúng, ông chào họ.
30:22 Bấy giờ, tất cả những kẻ độc ác và người của Bê-li-an, thuộc những người đã đi, trả lời
với Đa-vít mà nói rằng: Vì họ không đi với chúng tôi, nên chúng tôi sẽ không cho
họ nên chiến lợi phẩm mà chúng tôi đã phục hồi, tiết kiệm cho mỗi người đàn ông của mình
vợ và các con của anh ta, để họ dẫn họ đi và ra đi.
30:23 Đa-vít bèn nói rằng: Hỡi anh em, các ngươi chớ làm như vậy, về điều mà
Đức Giê-hô-va đã ban cho chúng tôi, Đấng đã gìn giữ chúng tôi, và giải cứu công ty
đã đến chống lại chúng tôi vào tay của chúng tôi.
30:24 Vì ai sẽ nghe lời ngươi trong việc nầy? nhưng như một phần của mình là
đi xuống trận chiến, vì vậy phần của anh ta sẽ là người đi theo
công cụ: họ sẽ chia tay nhau.
30:25 Từ ngày đó trở đi, người biến nó thành luật lệ và
pháp lệnh cho Y-sơ-ra-ên cho đến ngày nay.
30:26 Khi Đa-vít đến Xiếc-lác, người gửi chiến lợi phẩm cho các trưởng lão của
Giu-đa nói với các bạn mình rằng: Đây là món quà của
chiến lợi phẩm của kẻ thù của Đức Giê-hô-va;
30:27 Những người ở Bê-tên, và những người ở phía nam Ra-mốt,
và với những người ở Jattir,
30:28 Và cho những người ở Aroer, cho những người ở Siphmoth, và
cho những người ở Eshtemoa,
30:29 Cho những người ở Ra-anh, và cho những người ở trong các thành
của người Giê-ra-mê-ên, và cho họ ở trong các thành phố của
Kenites,
30:30 Những người ở Họt-ma, và những người ở Cô-ra-san,
và với những người ở Athach,
30:31 Và cho những người ở Hebron, và cho tất cả những nơi mà David
bản thân anh ta và người của anh ta đã quen với việc ám ảnh.