1 Sa-mu-ên 27:1 Đa-vít thầm nghĩ rằng: Một ngày nào đó, ta sẽ bị diệt vong bởi tay Saul: không có gì tốt hơn cho tôi là tôi nên nhanh chóng trốn thoát vào vùng đất của người Philistines; và Sau-lơ sẽ thất vọng về tôi, để tìm kiếm tôi ở bất cứ bờ biển nào của Y-sơ-ra-ên nữa: thì tôi sẽ thoát khỏi tay nó. 27:2 Ða-vít đứng dậy, đi với sáu trăm người với ông đến Achish, con trai của Maoch, vua của Gát. 27:3 Đa-vít ở với A-kích tại Gát, người và thuộc hạ, mỗi người cùng với gia đình, ngay cả Đa-vít với hai người vợ của ông, A-hi-nô-am người phụ nữ Gít-rê-ên, và Abigail người Cát Minh, vợ của Nabal. 27:4 Người ta thuật lại cho Sau-lơ rằng Đa-vít đã chạy trốn đến Gát; một lần nữa cho anh ta. 27:5 Đa-vít nói cùng A-kích rằng: Nếu bây giờ tôi được ơn trong mắt vua, xin cho họ cho tôi một chỗ ở một thị trấn nào đó trong vùng quê, để tôi có thể ở đó: tại sao tôi tớ của bạn nên ở trong thành phố hoàng gia với bạn? 27:6 Sau đó, Achish đã trao Ziklag cho anh ta vào ngày hôm đó: vì vậy Ziklag thuộc về các vua Giu-đa cho đến ngày nay. 27:7 Và thời gian mà Đa-vít cư ngụ trong đất nước của người Phi-li-tin là một đủ năm bốn tháng. 27:8 Đa-vít và những người theo người đi lên, xâm chiếm dân Ghê-sua, và Gezrites, và Amalekites: vì những quốc gia đó đã có từ xa xưa cư dân của vùng đất, khi bạn đi đến Shur, thậm chí đến vùng đất của Ai Cập. 27:9 Đa-vít đánh xứ, không để một người đàn ông hay đàn bà nào sống sót, và bắt chiên, bò, lừa, lạc đà và quần áo, rồi trở về, đến gặp A-kích. 27:10 A-kích nói rằng: Các ngươi làm đường đi đến đâu? Và David nói, Chống lại phía nam của Giu-đa, và chống lại phía nam của dân Giê-ra-mê-ên, và chống lại phía nam của Kenites. 27:11 Đa-vít chẳng cứu sống một người nam hay nữ, đặng báo tin cho Gát, rằng: Kẻo họ tố cáo chúng ta rằng: Đa-vít cũng vậy, và theo cách của anh ấy trong suốt thời gian anh ấy sống ở đất nước của người Phi-li-tin. 27:12 A-kích tin Đa-vít mà nói rằng: Ngài đã lập dân mình là Y-sơ-ra-ên hoàn toàn ghê tởm anh ta; do đó anh ta sẽ là người hầu của tôi mãi mãi.