1 Sa-mu-ên
17:1 Bấy giờ dân Phi-li-tin tập họp quân đội mình để giao chiến,
họp nhau tại Shochoh, thuộc về Yuđa, và cắm trại
giữa Shochoh và Azekah, ở Ephesdammim.
17:2 Sau-lơ và những người Y-sơ-ra-ên nhóm lại,
thung lũng Ê-la, và dàn trận chống lại dân Phi-li-tin.
17:3 Người Phi-li-tin đứng trên một bên núi, còn Y-sơ-ra-ên
đứng trên một ngọn núi ở phía bên kia: và có một thung lũng giữa
họ.
17:4 Từ trong trại quân Phi-li-tin đi ra một dũng sĩ tên là
Gô-li-át, xứ Gát, cao sáu cu-đê một gang tay.
17:5 Người đội mũ đồng trên đầu, trang bị
thư ngoài; và trọng lượng của chiếc áo khoác là năm ngàn siếc-lơ
thau.
17:6 Và anh ta có những chiếc vòng bằng đồng ở hai chân, và một mục tiêu bằng đồng ở giữa
đôi vai của anh ấy.
17:7 Cây giáo của người giống như cây đòn của thợ dệt; và ngọn giáo của anh ấy
cái đầu nặng sáu trăm siếc-lơ sắt: và một người cầm khiên đi
trước anh ấy.
17:8 Đoạn, người đứng gọi đạo quân Y-sơ-ra-ên mà rằng:
Tại sao các ngươi lại ra dàn trận? Tôi không phải là người Philistine,
còn các ngươi là tôi tớ của Sau-lơ? chọn bạn một người đàn ông cho bạn, và để anh ta đi xuống
với tôi.
17:9 Nếu anh ta có thể chiến đấu với tôi và giết tôi, thì chúng tôi sẽ là của bạn
đầy tớ: nhưng nếu tôi thắng nó và giết nó, thì các ngươi sẽ là
đầy tớ của chúng tôi, và phục vụ chúng tôi.
17:10 Người Phi-li-tin nói rằng: Hôm nay ta thách quân Y-sơ-ra-ên; cho tôi một
người đàn ông, rằng chúng ta có thể chiến đấu cùng nhau.
17:11 Khi Sau-lơ và cả Y-sơ-ra-ên nghe những lời đó của người Phi-li-tin,
kinh hoàng, và vô cùng sợ hãi.
17:12 Vả, Đa-vít là con trai của người Ép-ra-thít ở Bết-lê-hem-Giu-đa, tên là
là Jesse; và ông có tám người con trai: và người đàn ông đã đi giữa những người đàn ông trong một tuổi già
người trong thời Sau-lơ.
17:13 Ba con trai cả của Y-sai đi theo Sau-lơ ra trận:
và tên của ba người con trai của ông đã ra trận là Eliab the
con đầu lòng, kế đến là A-bi-na-đáp, và con thứ ba là Sa-ma.
17:14 Ða-vít là út; ba người lớn nhất theo Sau-lơ.
17:15 Nhưng Đa-vít từ Sau-lơ trở về để chăn chiên của cha mình tại
Bêlem.
17:16 Người Phi-li-tin đến gần sáng và chiều tối, bèn trình diện
bốn mươi ngày.
17:17 Gie-sê nói cùng Đa-vít con trai mình rằng: Hãy lấy cho các anh con một ê-pha
ngô khô này, và mười ổ bánh mì này, và chạy đến trại để
anh em.
17:18 Hãy đem mười miếng pho-mát này đến cho quan chỉ huy một ngàn người của họ, và xem
những người anh em của bạn giá vé như thế nào, và nhận cam kết của họ.
17:19 Bấy giờ Sau-lơ, họ và hết thảy người Y-sơ-ra-ên ở trong trũng
Ê-la, đánh nhau với dân Phi-li-tin.
17:20 Sáng hôm sau, Đa-vít dậy sớm, để chiên lại với
người giữ, và lấy, và đi, như Jesse đã truyền cho anh ta; và anh ấy đã đến
chiến hào, khi chủ nhà đang tiến ra chiến đấu, và hét lên cho
trận chiến.
17:21 Vì Y-sơ-ra-ên và dân Phi-li-tin đã dàn trận,
quân đội.
17:22 Ða-vít giao xe mình cho người coi xe,
và chạy vào quân đội, và đến chào các anh em của mình.
17:23 Ngài đang nói chuyện với họ, thì kìa, một nhà vô địch,
Phi-li-tin Gát, tên là Gô-li-át, ra khỏi quân đội của
người Phi-li-tin, và nói theo cùng một lời: và Đa-vít đã nghe
họ.
17:24 Hết thảy người Y-sơ-ra-ên thấy người, bèn chạy trốn,
đã rất sợ hãi.
17:25 Người Y-sơ-ra-ên nói rằng: Các ngươi có thấy người nầy đi lên không?
chắc chắn để thách thức Y-sơ-ra-ên, anh ta sẽ đến: và đó sẽ là người đàn ông
giết anh ta, nhà vua sẽ làm cho anh ta rất giàu có, và sẽ cho
anh ta là con gái của anh ta, và làm cho nhà của cha anh ta tự do ở Israel.
17:26 Đa-vít hỏi những người đứng bên mình rằng: Phải làm chi?
cho kẻ nào giết được tên Phi-li-tin này, và lấy đi sự sỉ nhục
từ Israel? vì người Philistine không cắt bì này là ai, rằng anh ta nên
thách thức quân đội của Đức Chúa Trời hằng sống?
17:27 Dân chúng đáp lại người rằng: Sẽ như vậy.
thực hiện cho người đàn ông đã giết anh ta.
17:28 Ê-li-áp, anh cả của người, nghe người nói với quân nhân; Và
Ê-li-áp nổi giận Đa-vít, và nói rằng: Sao ngươi đến
xuống đây? và bạn đã để những con cừu ít ỏi đó với ai
hoang vu? Tôi biết niềm tự hào của bạn, và sự xấu xa của trái tim bạn; vì
ngươi đi xuống để ngươi có thể thấy trận chiến.
17:29 Đa-vít nói rằng: Bây giờ tôi đã làm chi? Không có nguyên nhân nào sao?
17:30 Người ngoảnh mặt qua người khác, cũng nói như vậy rằng:
Dân chúng đáp lại y như cũ.
17:31 Và khi người ta nghe những lời Đa-vít nói, thì họ tập lại chúng.
trước mặt Saul: và anh ấy đã gửi cho anh ấy.
17:32 Đa-vít nói cùng Sau-lơ rằng: Đừng để ai ngã lòng vì người; của mày
đầy tớ sẽ đi giao chiến với tên Philistine này.
17:33 Sau-lơ nói cùng Đa-vít rằng: Ngươi không địch nổi tên Phi-li-tin nầy
để chiến đấu với anh ta: vì bạn chỉ là một thanh niên, và anh ta là một chiến binh từ
tuổi trẻ của mình.
17:34 Đa-vít thưa cùng Sau-lơ rằng: Tôi tớ vua chăn chiên của cha mình, ở đó
một con sư tử và một con gấu đến và bắt một con cừu non ra khỏi đàn:
17:35 Tôi đuổi theo nó, đánh nó, đuổi nó ra khỏi
miệng: và khi anh ta nổi dậy chống lại tôi, tôi đã túm được râu anh ta, và
đánh anh ta, và giết anh ta.
17:36 Kẻ tôi tớ chúa giết cả sư tử lẫn gấu;
Philistine sẽ là một trong số họ, vì anh ta đã thách thức quân đội của
Đức Chúa Trời hằng sống.
17:37 Đa-vít lại nói rằng: Đức Giê-hô-va đã giải cứu tôi khỏi nanh vuốt
sư tử, và thoát khỏi bàn tay của con gấu, anh ta sẽ giải cứu tôi khỏi tay
của người Philistine này. Sau-lơ nói cùng Đa-vít rằng: Hãy đi, Đức Giê-hô-va ở cùng
bạn.
17:38 Sau-lơ trang bị áo giáp cho Đa-vít, đội mũ đồng cho
đầu của anh ấy; anh ta cũng trang bị cho anh ta một chiếc áo khoác thư.
17:39 Đa-vít xỏ gươm vào áo giáp, toan lên đường; cho anh ấy
đã không chứng minh được điều đó. Đa-vít thưa cùng Sau-lơ rằng: Tôi không thể đi với những người nầy; vì
Tôi đã không chứng minh chúng. Và David bỏ chúng ra khỏi anh ta.
17:40 Ngài cầm cây gậy trong tay, chọn ra năm viên đá nhẵn nhụi
của dòng suối, và đặt chúng trong một chiếc túi chăn cừu mà anh ta có, ngay cả trong một
kịch bản; và cái ná ném của anh ấy ở trong tay anh ấy: và anh ấy đã đến gần
người Phi-li-tin.
17:41 Người Phi-li-tin tiến lại gần Đa-vít; và người đàn ông đó
chiếc khiên trần đi trước anh ta.
17:42 Người Phi-li-tin ngó quanh thấy Đa-vít, thì khinh người:
vì anh ta chỉ là một thanh niên, da hồng hào, và có dung mạo khả ái.
17:43 Người Phi-li-tin nói cùng Đa-vít rằng: Tôi là chó sao, ông đến với tôi
với gậy? Và người Philistine đã nguyền rủa David bằng các thần của mình.
17:44 Người Phi-li-tin nói cùng Đa-vít rằng: Hãy đến với ta, ta sẽ cho thịt ngươi
cho chim trời và thú đồng.
17:45 Đa-vít nói cùng người Phi-li-tin rằng: Ngươi cầm gươm đến cùng ta,
với một ngọn giáo và với một chiếc khiên: nhưng tôi đến với bạn nhân danh
Đức Giê-hô-va vạn quân, Đức Chúa Trời của đạo binh Y-sơ-ra-ên, Đấng mà ngươi đã khinh thường.
17:46 Hôm nay Đức Giê-hô-va sẽ phó ngươi vào tay ta; và tôi sẽ đánh
ngươi, và lấy đầu của ngươi từ ngươi; và tôi sẽ đưa xác của
đạo quân Phi-li-tin ngày nay cho chim trời và
thú dữ của trái đất; rằng tất cả trái đất có thể biết rằng có một
Đức Chúa Trời ở Y-sơ-ra-ên.
17:47 Cả hội chúng nầy sẽ biết rằng Đức Giê-hô-va không giải cứu bằng gươm và
giáo: vì trận chiến là của Đức Giê-hô-va, và Ngài sẽ trao bạn vào
tay.
17:48 Xảy khi người Phi-li-tin chỗi dậy, đi đến gần
để gặp Đa-vít, Đa-vít vội vàng chạy về phía quân đội để gặp
người Phi-li-tin.
17:49 Đa-vít đút tay vào túi, lấy một viên đá và tiếng lóng
nó, và đập vào trán tên Philistine, khiến hòn đá chìm xuống
trán anh ấy; và anh ta ngã sấp mặt xuống đất.
17:50 Vậy, Đa-vít thắng người Phi-li-tin bằng trành ném đá và đá,
đánh tên Phi-li-tinh và giết hắn đi; nhưng không có thanh kiếm trong
bàn tay của David.
17:51 Vậy, Đa-vít chạy đến, xông vào người Phi-li-tin, lấy gươm của hắn,
và rút nó ra khỏi vỏ, giết anh ta, và cắt đứt anh ta
đầu với đó. Và khi người Phi-li-tin thấy tướng của họ đã chết,
họ trốn chạy.
17:52 Bấy giờ người Y-sơ-ra-ên và người Giu-đa đứng dậy, la lớn, đuổi theo
Hỡi người Phi-li-tin, cho đến khi các ngươi đến thung lũng, và đến cổng thành Éc-rôn.
Và thương binh Phi-li-tin ngã gục dọc đường đến Sa-a-ra-im,
cho đến Gath, và Ekron.
17:53 Dân Y-sơ-ra-ên đuổi theo dân Phi-li-tin trở về,
và họ làm hỏng lều của họ.
17:54 Ða-vít bắt đầu người Phi-li-tin đem về Giê-ru-sa-lem;
nhưng anh ta để áo giáp trong lều của mình.
17:55 Khi Sau-lơ thấy Đa-vít đi đánh người Phi-li-tin, thì nói với
Áp-ne, quan chỉ huy quân đội, Áp-ne, chàng trai trẻ này là con của ai? Và
Áp-ne thưa, “Tâu đức vua, linh hồn của ngài còn sống, tôi không thể nói được.
17:56 Vua phán rằng: Hãy hỏi xem đứa trẻ là con trai của ai?
17:57 Và khi Đa-vít trở về sau cuộc tàn sát người Phi-li-tin, Áp-ne đã lấy
anh ta, và đưa anh ta đến trước mặt Sau-lơ cùng với người đứng đầu người Phi-li-tin
tay.
17:58 Sau-lơ hỏi rằng: Hỡi chàng trai trẻ, ngươi là con của ai? Và David
thưa rằng: Tôi là con trai của tôi tớ ông, Gie-sê, người Bết-lê-hem.