1 Sa-mu-ên
1:1 Bấy giờ có một người thành Ra-ma-tha-im-xô-phim, ở núi Ép-ra-im, và
tên ông là Elkanah, con trai của Giê-rô-ham, con trai của Ê-li-hu, con trai của
Tô-hu, con trai Xu-phơ, người Ép-ra-ti:
1:2 Người có hai vợ; tên của một là Hannah, và tên của
Peninnah khác: và Peninnah có con, nhưng Hannah không có
những đứa trẻ.
1:3 Hằng năm, người nầy ra khỏi thành đặng thờ lạy và dâng của lễ
cho Đức Giê-hô-va vạn quân ở Si-lô. Và hai con trai của Eli, Hophni và
Phi-nê-a, thầy tế lễ của Đức Giê-hô-va, ở đó.
1:4 Khi đến kỳ Ên-ca-na cúng dường, người đưa cho Phê-ni-na
vợ, và cho tất cả các con trai và con gái của cô ấy, các phần:
1:5 Song người cho An-ne một phần xứng đáng; vì anh ấy yêu Hannah: nhưng
Đức Giê-hô-va đã đóng cửa tử cung của cô ấy.
1:6 Kẻ thù của nàng cũng chọc giận nàng, làm cho nàng lo lắng, vì
Đức Giê-hô-va đã làm cho bà phải đóng cửa.
1:7 Và như ông đã làm như vậy năm này qua năm khác, khi cô ấy lên nhà của
CHÚA nên đã khiêu khích nàng; vì vậy cô ấy đã khóc và không ăn.
1:8 Ên-ca-na chồng nàng nói rằng: An-ne, sao em khóc? và tại sao
bạn ăn không? và tại sao trái tim của bạn đau buồn? Tôi không tốt hơn với bạn
hơn mười người con trai?
1:9 Vì vậy, Hannah thức dậy sau khi họ ăn ở Si-lô, và sau khi họ đã
say rượu. Bấy giờ, thầy tế lễ Hê-li ngồi trên ghế cạnh cột của đền thờ
CHÚA TỂ.
1:10 Nàng cay đắng trong lòng, cầu nguyện cùng Đức Giê-hô-va và khóc
nhức nhối.
1:11 Nàng khấn hứa rằng: Hỡi Đức Giê-hô-va vạn quân, nếu Ngài thật sự nhìn
về sự đau khổ của người hầu gái của bạn, và nhớ đến tôi, và không quên
nữ tỳ của ngươi, nhưng muốn gả cho nữ tỳ của ngươi một đứa con trai, thì ta
sẽ dâng nó cho Đức Giê-hô-va trọn đời nó, và sẽ không
dao cạo đến trên đầu của mình.
1:12 Xảy ra, trong khi nàng cứ cầu nguyện trước mặt Đức Giê-hô-va, thì Hê-li
đánh dấu miệng cô ấy.
1:13 An-ne thầm nghĩ trong lòng; chỉ có đôi môi của cô ấy di chuyển, nhưng giọng nói của cô ấy
không được nghe thấy: vì vậy Eli nghĩ rằng cô ấy đã say.
1:14 Hê-li đáp rằng: Em say đến bao giờ? cất rượu của bạn đi
từ bạn.
1:15 An-ne thưa rằng: Không, chúa ơi, tôi là một người đàn bà buồn khổ.
tinh thần: Tôi không uống rượu cũng không uống rượu mạnh, nhưng đã đổ ra
linh hồn tôi trước mặt Đức Giê-hô-va.
1:16 Đừng coi nữ tỳ của ngươi là con gái của Bê-li-an: vì ngoài
Tôi đã nói rất nhiều lời phàn nàn và đau buồn cho đến nay.
1:17 Ê-li đáp rằng: Hãy đi bình an, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên sẽ ban cho
lời thỉnh cầu của bạn mà bạn đã yêu cầu anh ta.
1:18 Nàng thưa rằng: Nguyện nữ tỳ của ông được ơn trước mặt ông. Vì vậy, người phụ nữ
đi và ăn uống, vẻ mặt không còn buồn bã nữa.
1:19 Sáng sớm, họ dậy sớm, thờ lạy trước mặt Đức Giê-hô-va,
và trở về, đến nhà của họ ở Ra-ma. Ên-ca-na biết An-ne
vợ của anh ấy; và CHÚA nhớ đến cô.
1:20 Vì vậy, nó đã xảy ra, khi đến lúc sau khi An-ne
thụ thai, bà sinh một con trai, và đặt tên là Samuel, rằng:
Vì tôi đã cầu xin người ấy nơi CHÚA.
1:21 Ên-ca-na cùng cả nhà lên dâng của lễ cho Đức Giê-hô-va
sự hy sinh hàng năm, và lời thề của mình.
1:22 Nhưng An-ne không đi lên; vì cô ấy đã nói với chồng mình, tôi sẽ không đi lên
cho đến khi đứa trẻ cai sữa, và sau đó tôi sẽ mang nó đến, để nó có thể xuất hiện
trước mặt Đức Giê-hô-va, và ở đó đời đời.
1:23 Ên-ca-na, chồng nàng, nói với nàng rằng: Hãy làm điều mình cho là tốt; nán lại
cho đến khi bạn cai sữa cho anh ta; chỉ có Đức Giê-hô-va lập lời Ngài. Nên
người đàn bà ở, và cho con trai mình bú cho đến khi cai sữa cho nó.
1:24 Khi đã cho nó cai sữa, nàng đem nó lên với mình, cùng với ba
bò đực, một ê-pha bột mì, một bầu rượu, rồi đem đến cho
đến nhà của Đức Giê-hô-va ở Si-lô; và đứa trẻ còn nhỏ.
1:25 Người ta giết một con bò đực, đem đứa trẻ đến cho Hê-li.
1:26 Và cô ấy nói, Ôi chúa ơi, như linh hồn của bạn sống, chúa ơi, tôi là phụ nữ
đã đứng bên ngươi nơi đây, cầu nguyện Đức Giê-hô-va.
1:27 Tôi đã cầu nguyện cho đứa trẻ này; và Đức Giê-hô-va đã nhậm lời cầu xin của tôi mà tôi
hỏi anh ta:
1:28 Vì vậy, tôi cũng đã cho Đức Giê-hô-va mượn nó; miễn là anh ấy còn sống
sẽ được cho Đức Giê-hô-va mượn. Và ông thờ lạy CHÚA tại đó.