1 vị vua 3:1 Sa-lô-môn kết thân với Pha-ra-ôn, vua xứ Ê-díp-tô, và lấy của Pha-ra-ôn con gái, và đưa cô ấy vào thành phố của David, cho đến khi anh ấy thực hiện một xây xong nhà mình, nhà Đức Giê-hô-va, và tường thành xung quanh Giê-ru-sa-lem. 3:2 Chỉ những người hiến tế ở nơi cao, vì không có nhà được xây dựng cho danh Đức Giê-hô-va, cho đến những ngày đó. 3:3 Sa-lô-môn yêu mến Đức Giê-hô-va, Làm theo các luật lệ của Đa-vít, cha người: một mình ông dâng tế lễ và đốt hương ở nơi cao. 3:4 Vua đi đến Ga-ba-ôn để tế lễ tại đó; vì đó là điều tuyệt vời nơi cao: Sa-lô-môn dâng một ngàn của lễ thiêu trên đó bàn thờ. 3:5 Tại Ga-ba-ôn, Đức Giê-hô-va hiện ra cùng Sa-lô-môn vào ban đêm: và Đức Chúa Trời nói: Hãy xin gì tôi sẽ cho bạn. 3:6 Sa-lô-môn thưa rằng: Chúa đã tỏ cùng tôi tớ Chúa là Đa-vít, cha tôi lòng thương xót lớn lao, theo khi anh ấy bước đi trước mặt bạn trong sự thật, và trong sự ngay thẳng và lòng ngay thẳng với ngươi; và bạn đã giữ lòng nhân từ lớn cho người, đến nỗi ban cho người một con trai ngồi trên ngai vàng của mình, như nó là ngày hôm nay. 3:7 Bây giờ, lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời tôi, Ngài đã lập tôi tớ Ngài làm vua thế cho Đa-vít cha tôi: và tôi chỉ là một đứa trẻ: tôi không biết làm thế nào để đi ra ngoài TRONG. 3:8 Kẻ tôi tớ Chúa ở giữa dân Chúa đã chọn, những người vĩ đại, không thể đếm được hay đếm được cho vô số. 3:9 Vậy xin ban cho kẻ tôi tớ Chúa tấm lòng thông sáng để đoán xét dân sự Chúa, để tôi có thể phân biệt điều tốt và điều xấu: vì ai có thể xét đoán điều này bạn là một người tuyệt vời như vậy? 3:10 Lời ấy đẹp lòng Đức Giê-hô-va, vì Sa-lô-môn đã xin điều nầy. 3:11 Đức Chúa Trời phán rằng: Bởi vì ngươi đã cầu xin điều đó mà không cầu cho mình sống lâu; không cầu giàu sang cho mình, cũng không đã hỏi cuộc sống của kẻ thù của bạn; nhưng đã yêu cầu chính mình sự hiểu biết để phân biệt phán đoán; 3:12 Nầy, ta đã làm theo lời ngươi: nầy, ta đã ban cho ngươi sự khôn ngoan và một trái tim hiểu biết; để không có ai giống như bạn trước đây ngươi, sau ngươi sẽ không có ai nổi lên giống như ngươi. 3:13 Ta cũng đã ban cho ngươi điều mà ngươi không xin, đó là sự giàu có, và danh dự: hầu cho không có vua nào bằng bạn tất cả các ngày của bạn. 3:14 Nếu ngươi đi trong đường lối ta, giữ luật lệ ta và điều răn, như cha ngươi David đã đi bộ, sau đó tôi sẽ kéo dài ngươi ngày. 3:15 Sa-lô-môn thức dậy; và, kìa, đó là một giấc mơ. Và anh ấy đã đến Giê-ru-sa-lem, và đứng trước hòm giao ước của Đức Giê-hô-va, và dâng của lễ thiêu, của lễ thù ân, và yến tiệc cho tất cả những người hầu của mình. 3:16 Bấy giờ có hai kỹ nữ đến trước mặt vua và đứng trước anh ấy. 3:17 Một người đờn bà thưa rằng: Lạy chúa tôi, tôi với người đờn bà nầy ở chung một nhà; và tôi đã có một đứa con với cô ấy trong nhà. 3:18 Và chuyện rằng, ngày thứ ba sau khi tôi được sinh ra, người phụ nữ cũng được sinh ra: và chúng tôi đã ở bên nhau; không có người lạ với chúng tôi trong nhà, cứu hai chúng tôi trong nhà. 3:19 Con của người đàn bà nầy chết trong đêm; bởi vì cô ấy đã phủ lên nó. 3:20 Và cô ấy thức dậy lúc nửa đêm, và mang con trai tôi ra khỏi bên cạnh tôi, trong khi anh người hầu gái đã ngủ, đặt nó vào lòng và đặt đứa con đã chết của cô ấy vào lòng tôi ngực. 3:21 Sáng hôm sau, khi tôi dậy cho con tôi bú, thì kìa, đã chết: nhưng khi tôi xem xét nó vào buổi sáng, kìa, nó không phải của tôi con trai, mà tôi đã chịu. 3:22 Người đờn bà kia đáp rằng: Không; nhưng người sống là con trai tôi, và người chết là con trai của bạn. Và điều này nói, Không; nhưng người chết là con trai của bạn, và người sống là con trai của tôi. Vì vậy, họ nói trước mặt nhà vua. 3:23 Vua bèn nói rằng: Người nói rằng: Ðây là con ta sống, con trai là người chết: và người kia nói: Không; nhưng con trai ngươi đã chết, và con trai tôi là người sống. 3:24 Và vua nói, Hãy mang cho ta một thanh gươm. Và họ đã mang một thanh kiếm trước nhà vua. 3:25 Vua bèn phán rằng: Hãy chia đứa trẻ còn sống ra làm hai, một nửa cho người cái này, và một nửa sang cái kia. 3:26 Rồi người đàn bà có đứa con còn sống tâu với vua, vì bà ruột khao khát con trai mình, và cô ấy nói, Chúa ơi, hãy cho cô ấy đứa trẻ còn sống, và không nên giết nó. Nhưng người kia nói, Hãy để nó được không phải của tôi cũng không phải của bạn, nhưng chia nó. 3:27 Bấy giờ, vua đáp rằng: Hãy cho nàng đứa trẻ còn sống, và không khôn ngoan giết nó: cô ấy là mẹ của nó. 3:28 Cả Y-sơ-ra-ên đều nghe sự đoán xét mà vua đã đoán xét; và họ sợ nhà vua: vì họ thấy rằng sự khôn ngoan của Thiên Chúa ở trong anh ta, để làm bản án.